O, MARI! - Trang 115

Cả ba người - ông Azat, madame Xilvia và Mari - đua nhau kể đi kể lại cho

tôi nghe các tình tiết kỷ niệm đáng nhớ của họ về sinh hoạt đón năm mới ở
Pari, đưa tôi xem các thiếp mừng năm mới mang về từ đó. Tôi cố ra vẻ thích
thú nhưng thật lòng thì càng lúc càng buồn. Tôi hiểu rằng, họ vẫn đang thuộc
về cuộc sống đó và âm thầm mong được trở lại nơi ấy. Còn cuộc sống của tôi
khác, và đường đời của chúng tôi dường như chạy song song, không kết lại
với nhau mà bỗng nhiên một bên rẽ trái còn bên kia ngoặt phải, và cả hai biến
mất sau chân trời.

- Đavid, sao tự nhiên con buồn thế, có chuyện gì sao? - madame Xilvia hỏi.
- Không sao ạ! Mấy người ở khoa con rất kỳ, mới mồng 3 tháng giêng mà

đã bắt thi môn luật tài chính.

Mari nhìn lâu và chăm chú vào tôi, không chớp và không rời mắt, dường

như thấu hiểu tôi vừa mới nghĩ gì.

- Tiện thể, Đavid này, - ông Azat tươi tỉnh lại, - ta có một khách hàng cùng

cỡ dáng với con nhưng không hiểu sao lại vắng bóng ở thành phố, mà ta lại đã
hứa may măng-tô cho anh ta đúng thời hạn. Để ta lấy số đo của con vậy, xem
được không.

Tôi hờ hững đồng ý và một lúc sau, lấy cớ phải chuẩn bị thi, xin phép mọi

người ra về. Mari không ra tiễn tôi giống như mọi khi nàng vẫn làm. Ngoài
đường trời ướt át, lạnh lẽo. Trong lòng tôi như ai xát muối.

- Sao về sớm thế con? - mẹ ngạc nhiên khi tôi mở cửa. - mẹ tưởng con phải

ở đấy khoảng hai tiếng nữa chứ.

- Không mẹ à, họ có khách nên con quyết định về nhà luôn. Nghỉ ngơi để

sáng đi chúc ông, bà, các cô và thăm hỏi mọi người nữa.

- Mình sẽ cùng đi chúc ông, còn bây giờ kịp thăm bà và
các cô. Bố và em con đã ở đấy rồi. Đi đi con, mọi người sẽ rất vui khi con

tới thăm đấy! Đừng quên mang sô-cô-la và sâm-banh nhé!

* *
Chúng tôi thi học kỳ theo một cách thức thuần thục. Tất cả các tiểu luận đều

được tôi thực hiện cho bản thân và cho Rapha. Hai phương án từ bản nháp viết
tay được đánh máy từ phòng biên tập của bố. Tất nhiên, cũng có chút nghi ngờ
vì sao chúng tôi nộp bài dưới dạng chữ in. Nhưng các giáo viên đều biết bố tôi
là ai, nhiều người được in ấn trên tạp chí ở chỗ bố (là điều tự hào), vì vậy

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.