O, MARI! - Trang 144

- Anh nói thật chứ? Thế em sẽ ở đâu? Anh thì được cấp ký túc xá rồi. Với

lại, em làm thế nào mà bỏ truyền hình, thực tập ở trường được? Hơn nữa sắp
tháng Giêng rồi, ở Matxcơva lạnh lắm, mà em lại không có quần áo ấm.

- Cần phải suy nghĩ… Dù thế nào anh cũng không tưởng tượng được sẽ

sống xa em lâu thế. Bao nhiêu năm mình quen nhau rồi, thế mà không có ngày
nào mình không nhìn thấy nhau, ngay cả lúc ốm đau. Thời gian vẫn còn, anh
sẽ nghĩ ra một cái gì đó.

Ngay trong ngày hôm đó tôi bắt đầu hành động.
- Bố ơi, theo lời khuyên của bố con đã đề nghị với Khoa và được cử đi thực

tập ở Matxcơva. Việc đó rất thú vị và vinh dự nhưng con không muốn phải xa
Mari một thời gian lâu như vậy.

- Thế không có đề xuất của KGB à?
- Ơn giời, họ quên mất con rồi. Mà cũng có thể họ hiểu ra là con sẽ từ chối -

thứ nhất là vì Mari, thứ hai là con đã nói rằng thích cuộc sống an bình của nhà
khoa học hơn. Tuy kém vinh dự hơn nhưng lại nhiều tự do và độc lập hơn -
không phải đi công cán, không có chế độ nghiêm ngặt, không có quá nhiều thủ
trưởng.- Thủ trưởng, con à, trong cuộc sống của chúng ta ở đâu cũng đủ, cả
trong khoa học nữa. Và những người này, thông thường, lại không phải thông
minh nhất. Con đang tính để Mari ở đâu phải không? Trong khách sạn thì đắt,
và rất khó thu xếp chỗ ở đó. Ngoài ra các con chưa đăng ký nên người ta sẽ
không cho ở chung. Như vậy, phương án này bỏ đi.

- Đavid, - mẹ tham gia câu chuyện - mẹ hiểu con với Mari đã vượt qua giới

hạn cho phép từ lâu. Mẹ ngạc nhiên làm thế nào cho đến nay cô bé vẫn không
dính bầu. Có thể, bà mẹ người Pháp của cô bé nắm được bí mật mà những lao
động nữ xô viết bình thường không biết?

- Mẹ muốn gì cơ? Muốn giúp hay khám phá bí ẩn sinh lý của Mari và mẹ cô

ấy?

- Không thô thiển thế, con nhé! Ý kiến của bố mẹ về cô bé có ý nghĩa gì với

con không? Người ta sẽ nói gì nếu ngày mai các con lấy nhau hợp pháp? Hay
những chuyện đó con không quan tâm? Mẹ phản đối chuyến đi này. Hoặc
Mari ở lại đây, hoặc các con đăng ký rồi mặc sức đi, tới Nam Cực cũng được!

- Đợi chút, đợi chút, Liuxia, - bố trấn an mẹ. - Về hình thức, như lãnh tụ vĩ

đại của chúng ta đã nói, em đúng, nhưng về bản chất lại là sự nhạo báng. Đối

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.