O, MARI! - Trang 147

chiếc thang máy có lưới cũ kỹ, rồi lấy chìa khóa ở bà láng giềng - một phụ nữ
luống tuổi trong chiếc áo bông đã sờn gặp chúng tôi với vẻ nghi ngờ.

- Phụ nữ ngoại quốc à? - Bà ta hỏi. - Phải có đăng ký cư trú. Ta là người

phụ trách lối vào, trong vòng ba ngày ta phải báo cáo với công an khu vực về
những người mới đến trú. Còn cậu là gì với họ?

- Bà hiểu cho…
- Ta mà là bà của cậu à? Ta tên là Veronhika Vaxilevna, hãy đưa chứng

minh thư đây. Mà có khi các người hoàn toàn không phải là công dân xô viết?

- Veronhika Vaxilevna, tôi sẽ đưa chứng minh thư cho bà và cho bất cứ ai

muốn. Nhưng bà hãy đưa cho chúng tôi chìa khóa, để chúng tôi vào nhà thu
xếp cái đã, sau đó tôi sẽ trình cho bà mọi thứ giấy tờ.

Sau mấy lần gọi đi gọi lại với chủ căn hộ và kiểm tra tên họ tôi trong chứng

minh thư, bà già mới đưa chìa khóa cho tôi và cảnh báo:

- Mười giờ đêm đóng cổng vào. Không mời người lạ, không tổ chức nhảy

múa, vui chơi. Sau ba ngày phải trình đăng ký cư trú. Hết! - và sập cửa.

- Thế đó, - tôi nói với các cô gái vẫn đang sửng sốt, - tạm thời thủ đô đón

tiếp chúng ta không được lịch sự lắm. Nhưng mọi sự sẽ tốt đẹp thôi!

Sự bực tức vô căn cứ của bà già người Matxcơva xem ra khó hiểu đối với

chúng tôi. Mãi sau này, khi đã lớn lên và có kinh nghiệm sống, tôi mới nhận ra
nguyên nhân sự hằn học của người phụ nữ bất hạnh - người đã mất chồng
trong chiến tranh hoặc trong những năm đàn áp của Xtalin, và có thể cả những
người thân khác, rồi phải sống cô đơn với chút lương hưu, không thể chịu
đựng nổi một khuôn mặt hạnh phúc mà lại còn trẻ trung và xa lạ.

Căn hộ nhỏ, tương đối sạch nhưng nghèo nàn, cần sửa sang từ lâu, có hai

phòng kề nhau và bếp nhỏ xíu, hành lang hẹp, dài, phòng tắm và toalet riêng,
bộ bàn ghế xếp chật và bốc mùi cũ kỹ, không tương xứng với suy nghĩ của
chúng tôi về cuộc sống thủ đô.

- Không thấy hào hứng đâu cả, các cô gái ơi! Xem này - có nước nóng, tivi

nhỏ, tủ lạnh tuy cũ nhưng hoạt động tốt, không ồn. Trong một phòng hai
giường, phòng khác một giường - đúng cho Tereda có thể đọc sách hàng đêm.
Giường đệm sạch sẽ. Chủ nhà để lại tất cả cho chúng ta!.

- Em không ngủ trong giường đó đâu, - Mari tuyên bố. - Cũng may là mẹ

đặt dự phòng hai bộ trải giường cho em và Tereda rồi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.