O, MARI! - Trang 34

Chương

3

Đ

úng bảy giờ tối tôi đã đứng ở cổng vườn nhà Mari. Qua chấn song hàng

rào có thể nhìn rõ vườn rau được chăm sóc cẩn thận và những luống nho có
giàn đỡ bằng gỗ tạo thành cổng vòm xanh hai mươi mét. Dưới cổng vòm có
bộ bàn, ghế dựa và ghế đẩu nhỏ, bên trên có ngọn đèn điện, phía xa có một bộ
bàn bóng bàn, có những tấm rèm làm bằng vải dày để có thể che khỏi những
con mắt người lạ. Tất cả đều nói lên một điều rằng gia đình Mari chiều chiều
tập trung tại đây.

Sau một thoáng chần chừ, tôi bấm chuông. Yên lặng. “Không lẽ Mari

không có nhà, vậy mà mình lại lôi lũ bạn đến một lần nữa? Thật không may!”

Tôi bấm chuông lần nữa. Em gái Mari ra mở cửa - cô gái tóc đen, cân đối, e

thẹn, trông không quá mười lăm, rất dễ chịu, nhưng còn lâu mới rực rỡ như
chị gái, dù là nét mặt nhang nhác giống nhau.

- Xin chào! Chắc em là Tereda?
- Vâng ạ. Còn anh là Đavid?
- Em đoán đúng rồi. Chị Mari có nhà không? Mari đã bước ra hiên nhà

trong chiếc váy xoa mỏng, ngắn trên đầu gối. Dưới chân nàng đi dép cao su đi
trong nhà. “Cô ấy thật xinh và dáng người thật đẹp”, - tôi thoáng nghĩ.

- Chắc cậu đến để chào tớ “buổi tối tốt lành”à?
- Cậu biết không, tớ rất sốt ruột đàm đạo với cậu về công dụng của sữa. Tớ

đã uống sữa như lời cậu khuyên và tớ thấy có thêm can đảm. Nhân tiện, mẹ
cậu hôm nay đã mời tớ. Lúc ấy tớ từ chối cà phê, còn bây giờ tớ thấy có gì
không phải, vì vậy tớ đã đổi ý và quay lại.

Rõ ràng là nàng rất cố nén để không bật cười.
- Còn nếu nghiêm túc… Thì cậu có thấy là cậu… kiểu như hơi bầy hầy?
- Còn nếu nghiêm túc, thì có thể nhà cậu đã hết bánh mì? Cậu khoác tạm cái

gì đó, tớ với cậu ra cửa hàng đi. Còn về chuyện bầy hầy thì - cậu xúc phạm tớ

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.