Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 20

triều cứ dềnh lên mãi. Những con sóng đã đuổi nhau dồn tít vào tận cánh
rừng dương. Tôi đứng ở mũi thuyền, ngó mãi về phía đất liền, lòng nặng
trĩu. Vệt rẻ quạt đỏ thu lại dần, thoi thóp mờ dần phía đằng tây.

Bên tai tôi, bỗng có tiếng chim vỗ cánh.
Tôi quay ngang và nhận ngay ra con cốc thân thuộc.

Con dâu tôi ngạc nhiên nói:

- Bố ơi, con cốc đã bay theo được thuyền nhà ta đi bắt cá.
Tôi cũng sung sướng không kém. Con cốc sà xuống nóc khoang,

hót lên một tiếng. Giống chim biển quấn chủ lại tinh khôn là chuyện
thường. Nhưng với con cốc này, lần đầu tiên nó đi biển đây. Tôi bước đến
bên con chim quý, vuốt nhẹ bộ lông bông. Cô con dâu ngẩng lên cười, nói
với con cốc y như với người nhà:

- Mày hư lắm nhá. Không hỏi chị Cốc Ri mà dám di ư?

Còn con trai tôi thì bật cười:

- Nỡm vừa chứ! Cứ như trẻ con. — Rồi quay sang tôi: - Bố ạ,

kỳ này cũng nhân thể thử tài con cốc xem nó bắt cá ra sao.
Tôi gật gù:

- Cũng được. Con này có lẽ khá hơn con cốc nâu ở nhà.
Cả buổi ấy, con thuyền của tôi mải mê đuổi theo một luồng cá song

trên biển. Con trai tôi đứng phía cuối thuyền, thả dây lèo. Mảnh buồm
phồng lên ôm đầy gió. Mũi thuyền vùn vụt chồm lên những con sóng cuộn
khúc như trăn gió chuyển mình.

Nhìn con đứng vững chãi lái thuyền, tôi sung sướng lạ lùng. Nó là

một người đàn ông khỏe mạnh, đấy, những bắp thịt trên cánh tay, trên bắp
chân căng phồng, đỏ rực lên như đồng hun.

Con trai tôi ngó vào khoang, gọi vợ:
- Đằng ấy chuẩn bị cho con cốc xung phong đi chứ!
Con dâu tôi tủm tỉm cười, cầm một thanh sắt dài như chiếc đũa cả

gõ vào một cái kẻng bằng vỏ đạn pháo nhỏ. Tiếng kẻng vang lên: « Tanh!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.