Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 45

Hạnh ngây người đứng trước cái “công trình” khéo léo của kim tước. Hèn
nào bọn kim tước mới đánh nhau dữ dội đến thế. Lồng Chéo phải kéo tay
Hạnh:
- Đi tiếp chứ. Đằng ấy sao lại ngẩn tò te ra vậy!
Ở bãi chim này nhiều cái lạ quá nhỉ!
Lồng Chéo im lặng nhìn chăm chăm vào mắt Hạnh, rồi đột nhiên hỏi:
- Đằng ấy biết giữ mồm giữ miệng không?
- Giữ bí mật ấy à? Dưng mà cái gì cơ chứ?
Lồng Chéo thì thầm:
- Tớ biết một việc này hay ghê lắm, lạ ghê lắm. Tớ chưa cho ai biết. Còn
thích hơn cả bãi chim, thích hơn cả đi săn bằng chim diều hâu mồi. Đằng
ấy muốn, tớ dẫn đi cùng.
- Xem con gì, hở Lồng Chéo?
- Không phải con, mà một chiếc tàu đắm dưới đáy biển - Lồng Chéo
cười hớn hở. - Do tớ phát hiện ra đấy. Nhưng chỉ lặn xuống lúc triều
xuống thôi. Lúc nước triểu triều lên, chỗ đó sâu lắm. À mà đằng ấy có biết
lặn không đã?
- Mình đã lặn mò bào ngư rồi!
- Vậy hả?
Hạnh cười lên một tiếng nho nhỏ, cái thằng bạn Lồng Chéo mới quen này
hay lắp đi lắp lại câu « vậy hả», không ra ừ hay phản đối. Có lẽ thói quen
của Chéo như vậy. Hạnh thôi cười:
- Tàu có to không, ai đánh đắm?
- Không to lắm. Rêu phủ kín thành tàu, nên chẳng đọc được chữ gì, làm
sao tớ biết được vì sao nó đắm. Chỗ cửa ra vào xuống hầm, cửa đóng chặt
không cạy ra được. Hai lần tớ cố sức mà chẳng ăn thua. Chẳng hiểu vì sao
nữa!
Hạnh đăm chiêu:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.