Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 8

Nhìn anh Hải, Hạnh lại trào lên nỗi nhớ thương anh Mùng. Đôi mắt

Hạnh cay cay như gặp khói. Anh Hải quàng vai Hạnh, thầm thì:

- Rứa là Mùng hy sinh rồi đó!
Nước mắt Hạnh bỗng trào ra. Cái điều anh Hải nói đơn giản nhưng

đau xót biết bao. Qua làn nước mắt, Hạnh thoáng thấy trên gò má anh cũng
đầm lìa ướt - Ánh Hải bóp nhẹ lên vai Hạnh, giọng càng trầm xuống:

- Anh thương cậu Mùng đến thắt ruột thắt gan. Mùng nó hiền như

con gái. Vậy mà...

Một tiếng nấc nhẹ cắt ngang lời anh Hải.
Cho đến trước buổi anh em Hạnh chia tay nhóm thợ lặn - bây giờ

chỉ còn anh Hải, anh Sâm - Hạnh mới được nghe anh Hải kể về cái chết
của anh Mùng. Anh Mùng đã đụng phải một con cá lớn như một cái
thuyền, truồi lặn ở đáy sâu bất chợt nhao lên từ phía lưng.

Một con mập lam.
Chiếc lưng con mập ánh lên màu lam đen lẫn vào màu nước biển,

dài có đến tám mét. Dòng nước ngầm chảy xiết lôi anh Mùng lao hun hút
xuống đáy sâu. Anh cắn chặt hai hàm răng, cố gắng khỏi ngất đi sau cái va
chạm với con quỷ biển khổng lồ. Đầu anh dốc ngược, và cả thân mình bị
đẩy bắn đi như mũi tên. Mũi lao trong tay anh đã văng mất từ bao giờ. Ánh
sáng lóng lánh từ lòng nước như vun vút chạy ngược lại theo đà lao đi của
anh.

Anh Mùng không kịp vượt ra khỏi dòng nước ngầm quái ác đó. Một

cảm giác đau buốt từ bụng xói lên tận óc, làm anh ngất hẳn.

Con mập lam đã đuổi kịp anh. Cái miệng rộng của nó như cánh cửa

bẫy mở bật ra và chớp nhoáng sập xuống một nửa người thợ lặn. Đôi chân
còn nằm trong áo lặn đứt rời ra, nằm gọn trong miệng con mập lam. Nước
biển nhoáng lên và một vùng loang màu đỏ.

Con mập vẫn tiếp tục đuổi theo phần còn lại của anh thợ lặn cuối

dòng xoáy nước ngầm.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.