Ở NƠI BIỂN CẢ - Trang 10

lao hiểm ngập lút vào mang con mập lam. Con cá mập rùng mình, tấm thân
nặng nề cong lại như con tôm, và một cơn giật giãy đau đớn làm cuộn lên
cả một vùng đáy nước.

Từ trong lòng nước, hàng trăm hàng nghìn sủi nước ùng ục cuộn

lên. Trong bọt sóng, máu con mập loang ra đỏ ngầu. Con mập lam quằn
quại, quẫy lộn như bị động kinh. Anh Hải chĩa mũi lao di động theo những
đường bơi cuối cùng của con cá sắp tử thương. Cái miệng vòng cung của
nó bắt đầu hoác ra để lộ những chiếc răng trắng ởn. Cá mập cố đớp như lấy
lại sức mạnh. Nước biển ộc vào cái hang miệng trống huếch. Anh Hải bơi
vượt qua phía trên lưng con cá đang chìm dần. Đột nhiên anh quay trở lại.
Một mũi thứ ba vùn vụt lao về phía mang trái con cá. Khi mũi lao vừa rút
nhanh khỏi con vật, anh cũng đạp mạnh chân, bơi ngửa về phíu sau, trượt
ra xa. Con mập giật lên một cơn nữa, cả thân mình nó vọt lên cao.

Lần cuối cùng, con mập dữ tợn tung mình khỏi mặt nước biển và đổ

sầm xuống, làm tung lên những vạt nước trắng xóa, lấp lánh ngũ sắc trong
ánh nắng.

Anh Hải bơi khỏi vùng xác con mập lam, đi tìm anh Mùng. Hạ

được con mập, anh cũng chẳng vui gì. Anh cứ lênh đênh trên biển như vậy,
lúc hơi trên mặt nước, lúc lặn sâu xuống đáy, chân tay rời rã. Vậy mà Mùng
vẫn bặt tăm hơi. « Mùng ơi! Mi ở đâu? »

Mãi đến lúc anh Sâm gặp anh Hải, cả hai người bơi vào bờ, thì anh

Hải hầu như đã kiệt sức. Anh chỉ còn đi được dăm bước trên bãi cát thì nằm
vật ra. Anh Sâm cúi xuống người bạn lặn của mình, lòng bỗng quặn lại. Hai
dòng nước mắt của anh Hải chảy ròng ròng, cùng với nước biển mặn đẫm
trên má anh.

Những ngày tiếp theo, hai anh em Thành sống với tốp thợ lặn trong

nỗi buồn thương khó nguôi. Ngày chia tay đã đến. Ai cũng cảm thấy bùi
ngùi.

Anh Thành giơ cả hai tay nắm chặt lấy bàn tay anh Sâm, anh Hải.

Anh nhìn vào mắt anh Hải, an ủi bạn:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.