Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 10

Giang Nhiễm gật đầu rồi chuyển đề tài: “Mai có buổi diễn cuối năm ở
trường, sau khi xong có lẽ con sẽ đi dạo phố với Vân Tiên rồi mới về.”

Cô không dám nói với Giang Mi là đi hát ở KTV. Giang Mi luôn thấy
những nơi kia rất rối ren, từ ngày Giang Nhiễm lên cấp 3 tới giờ, bà luôn
dặn cô rằng nơi nào cũng có mấy kẻ lưu manh cả. Giang Mi sợ cô dính tới
mấy người kia rồi học thói xấu. Chỉ còn mấy tháng nữa là thi tốt nghiệp
trung học rồi, bà hi vọng cô có thể tập trung ôn tập để thi vào một đại học
tốt.

Có điều, cũng may Giang Mi là một người mẹ thấu tình đạt lí. Bà chưa
từng can thiệp vào việc con đi dạo phố giải sầu với bạn, nhưng điều kiện
tiên quyết là bạn phải là con gái.

Vì người đàn ông đứng ở cửa sổ bên kia, mà ban đêm Giang Nhiễm mơ
thấy ác mộng. Khi bị đồng hồ của ngày hôm sau đánh thức, cô mới bừng
tỉnh khỏi giấc mơ, nhưng trong lòng vẫn buồn bực không thôi, sửng sốt một
lúc lâu mới bình thường lại được.

Cô từng có bóng ma với việc này nên khá mẫn cảm.

Mùa Đông đầu tiên cô đạp xe đi học, trời mùa Đông lúc 6 giờ vẫn tối mịt,
có một ông chú hơn 40 tuổi đi xe máy bắt chuyện với cô. Cô tưởng ông ta
gặp chuyện gì, ai ngờ nói được vài câu thì ông chú kia bắt đầu đùa tục tĩu,
còn nói vài lời dâm uế. Cô sợ quá nên mau chóng tăng tốc, đạp tới con
đường nhỏ của một hộ gia đình. Ai ngờ ngày hôm sau ông chú vẫn chờ cô
ở đó. Vì quá sợ hãi nên tới ngày thứ ba, cô đổi sang đường khác.

Lúc mới học cấp 2, Giang Mi muốn sửa trần nhà và ban công nên thuê mấy
người thợ nề về. Vì mùa hè quá nóng nên Giang Nhiễm xuống ngủ ở phòng
của Giang Mi, bởi ở đó có điều hòa. Nhưng lúc cô mơ mơ màng màng tỉnh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.