Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1008

Anh có vài cuộc thi ở nước ngoài, mỗi khi thi gì Dương Kế Trầm đều nói
trước với cô, như vậy Giang Nhiễm sẽ mở máy tính xem tường thuật trực
tiếp, chỉ là lần nào cũng luôn lo lắng thấp thỏm mà thôi.

Núi cao còn có núi cao hơn, anh thi đấu bên ngoài không phải đánh đâu
thắng đó, thỉnh thoảng thành tích cũng không quá lý tưởng. Nhưng Giang
Nhiễm thấy cũng không có gì, càng khó có được là trạng thái của Dương
Kế Trầm khá tốt, mỗi khi như vậy, anh vẫn rất bình tâm.

Anh nói với Giang Nhiễm: “Chẳng qua là mấy cuộc thi nhỏ thôi, coi đó là
luyện tập, chỉ có luyện tập nhiều mới biết mình thuộc trình độ nào, về sau
có thể đạt được thứ hạng nào.”

Anh nói về sau là MotoGP.

Giang Nhiễm dùng nửa học kỳ này để thi bằng lái, cũng để thi cả bằng
dương cầm cấp 6. May là cô đã qua được, cô giáo khó tính kia cũng công
nhận cô bằng một chữ “ừm”.

Ngày nghỉ tết nguyên đán xảy ra chút chuyện không may.

Mấy người Từ Đan muốn lái xe đi du lịch khắp Chiết Châu, mà trong số họ
lại chỉ có Giang Nhiễm có bằng lái. Đi thì đi thôi, nhưng lính mới ra đường
lại thành Giang Nhiễm đâm vào xe phía trước.

Giang Nhiễm không biết Dương Kế Trầm chạy từ Bắc Thành về vì muốn
cho mình niềm vui bất ngờ, mà anh thì vừa về đến nơi đã nhận được điện
thoại của cô gái nhỏ.

Cô yếu ớt nói: “A Trầm, em đâm xe rồi.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.