Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 1066

cả, em chỉ muốn sau này chết rồi, có người thân an táng mình mà thôi.”

Dương Kế Trầm cười nhạo: “Nghĩ đến cả đám tang rồi cơ à? Thế cậu còn
ăn cơm bò lúc lắc làm gì nữa. Nào, rời giường đi, ra hàng nét mà thức đêm
tiếp, tôi sẽ an táng cậu ở nghĩa trang tốt nhất Chiết Châu.”

Tống Dật Thịnh: “Nhưng mà… nhưng mà bây giờ em không muốn chết
nữa rồi.”

“Không muốn chết thì sống cho tử tế.”

Tống Dật Thịnh há miệng, nhưng cuối cùng lại không nói được lời nào.

Bệnh này nói lớn không lớn, nói nhỏ không nhỏ, nhưng vẫn là một bệnh
cần phải chú ý.

Giang Nhiễm phát hiện thái độ của Dương Kế Trầm với Tống Dật Thịnh đã
thay đổi kể từ lần phát bệnh này. Thỉnh thoảng anh sẽ hỏi thăm tình trạng
của Tống Dật Thịnh đôi câu, nhưng vẫn không động đến tiền Tống Dật
Thịnh trả lại.

Cũng phải thật lâu về sau, khi tóc mai của bọn họ đều bạc cả, Dương Kế
Trầm mới nói với cô: Thật ra Tống Dật Thịnh là người rất ấm áp, dù quá
khứ dây dưa không rõ, nhưng đời này có một người em ở cạnh như vậy
cũng đã đủ rồi.

Năm 2012, Giang Nhiễm thuận lợi tốt nghiệp đại học Hoa Tây, sau đó nhận
chức ở một trường nghệ thuật cấp 3 và trở thành giáo viên dạy dương cầm.

Năm 2013, hai người bắt đầu chuẩn bị hôn lễ, Dương Kế Trầm xin rút khỏi
đội tuyển quốc gia.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.