Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 202

Trừ Quý Vân Tiên ra, thì không có bạn học nào gọi cô như thế, như thế là
quá thân mật rồi.

“Tiểu Nhiễm… Cậu không yêu người kia đúng không?”

Giang Nhiễm không ngờ Trần Hạo sẽ nhắc đến Dương Kế Trầm, sau đó
cậu ta lại không kịp chờ cô trả lời mà vội vàng nói: “Cậu đừng ở bên anh ta
được không, cậu cũng biết, tôi thích cậu lâu lắm rồi.”

Sau khi thua trận bóng rổ đó, Trần Hạo nhận ra rằng nếu mình còn không
tranh thủ nữa thì sẽ muộn. Chuyện cậu ta có thể làm là đối mặt với việc
mình đã làm, rồi tới cứu vãn hình tượng của mình trong lòng Giang Nhiễm.

Vì đột nhiên bị tỏ tình nên Giang Nhiễm trở tay không kịp. Cô chợt không
biết phải từ chối Trần Hạo một cách uyển chuyển thế nào, để cậu ta vừa yên
lòng mà vẫn không ảnh hưởng đến lòng tự trọng của con trai.

“Trần Hạo… Tôi…”

“Không ngờ em được thích thế này đấy.”

Bỗng có giọng nam đầy từ tính truyền đến từ xa.

Giang Nhiễm ngước mắt nhìn lại, người kia đang cắm hai tay trong túi,
đứng ngược sáng, cả người như được dát thêm một tầng viền vàng nên
càng có vẻ biếng nhác và thêm khí thế bức người.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.