Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 201

Hơi thở của Trần Hạo hơi bất ổn: “Cậu đồng ý tan học xong đợi tôi rồi
mà?”

Lúc này Giang Nhiễm mới nhớ ra: “Ngại quá, tôi quên mất.”

Mặt của Trần Hạo cứng đờ, yết hầu nhấp nhô như có gì đó nghẹn ở cổ
họng.

Cậu ta cúi đầu xuống hít sâu mấy hơi, sau lại ngẩng lên nhìn về phía Giang
Nhiễm: “Tôi và cậu qua bên kia nói chuyện đi, ít người.”

Cậu ta chỉ phố quà vặt ở gần trường, ở đây tuy gọi là phố quà vặt, nhưng
thật ra chỉ có hai ba nhà mở ra mà thôi, trừ giờ cơm thì nơi này rất quạnh
quẽ.

Đối diện phố quà vặt là một siêu thị lớn, siêu thị và phố quà vặt tạo thành
một đầu hành lang, trên đó dựng mấy chiếc xe đạp siêu siêu vẹo vẹo.

Giang Nhiễm chưa đợi đi đến đó đã nói luôn: “Cậu muốn nói gì thì cứ nói
thẳng đi, không sao.”

Cô cho là Trần Hạo muốn giải thích rõ và xin lỗi chuyện Tiết Đan, hoặc là
an ủi cô một chút, nhưng Trần Hạo lại nói lời khiến người ta giật mình.

Cậu ta cúi đầu thật thấp, sau đó giải thích: “Xin lỗi vì để cậu bị cuốn vào,
lần trước ở KTV cũng là tôi không tốt. Tiết Đan bên kia tôi sẽ nghĩ cách trả
dần, tôi cũng chia tay với cô ấy rồi. Tôi không ngờ cô ấy sẽ làm những
chuyện này với cậu, tôi nhất định sẽ nói với cô ấy. Tiểu Nhiễm…”

Một tiếng Tiểu Nhiễm này khiến lưng Giang Nhiễm cứng đờ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.