Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 239

Vết thương cũng đã lâu như thế rồi, dù có gãy xương nhập viện thì bây giờ
cũng đã được xuất viện.

Dương Kế Trầm cười khẽ: “Thế thôi vậy.”

Người nhận được chữ ký nhiều lời hỏi: “Yang, đây chính là bạn gái cậu đấy
à?”

Tin đồn lan khắp trong giới rằng cháu của Lão Ngũ chọc vào người ta,
không bao lâu sau Dương Kế Trầm đã tìm tới tính sổ.

Dương Kế Trầm lại hơi hứng thú hỏi: “Trông giống lắm à?”

“Chẳng lẽ không phải?”

Dương Kế Trầm cười không nói, rồi chỉ ngưng mắt nhìn Giang Nhiễm với
vẻ nghiền ngẫm.

Trời chiều ngả về Tây, ánh chiều tà vương đầy trên mặt đất, áo khoác màu
vàng nhạt của Giang Nhiễm bị nhuộm thành màu vỏ quýt. Cô mất tự nhiên
nhìn xung quanh, trên mặt cũng nổi lên tầng đỏ ửng nhàn nhạt.

Trước kia bị mấy người Phùng Kiều trêu cô cũng không thấy gì, nhưng bây
giờ trong lòng lại như có nai con đâm loạn, còn sắp đâm chết rồi.

Cuối cùng xe buýt cũng chậm rãi đi tới, rồi cứu nai con kia của cô một
mạng.

Dương Kế Trầm rời khỏi đường xe chạy.

“Đi đi.” Anh nói.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.