Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 256

nên lại cúi đầu.

Trong lòng cô có một nhân vật nhỏ đang nói mày nhìn xem kìa nhìn xem
kìa, anh ấy làm vậy là vì mày đấy.

Giang Nhiễm do dự một lúc lâu rồi mới hỏi: “Vì Lục Tiêu kia tìm người
chặn anh, nên anh mới —— ”

Dương Kế Trầm cầm đầu lọc thuốc lá rồi gảy tàn thuốc, sau đó cắt ngang
lời cô: “Giang Nhiễm.”

“Dạ?”

“Nếu tôi không xử hắn một chút, thì người đi theo em tối nay có thể không
phải là tôi đâu.”

Giang Nhiễm kinh ngạc nói: “Ý anh nói những người kia không phải Tiết
Đan…”

Giang Nhiễm nói đến đây thì chợt ngưng bặt, sau đó bên tai dần đỏ ửng lên.
Câu nói kia còn có một tầng nghĩa khác là: Không phải, tôi làm như thế là
vì em.

“Bạn học kia của em chưa to gan đến mức tìm người đến theo dõi đâu.”

“Cũng đúng…” Cô lại cúi đầu.

Vẻ cúi đầu như gà con rụt cổ của cô có vẻ đáng yêu khó nói thành lời.

Dương Kế Trầm cười một tiếng rồi dập thuốc: “Tôi đưa em về nhà.”

Lúc Giang Nhiễm lấy lại tinh thần thì anh đã bước về phía trước một

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.