Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 255

“‘Em trai’ hắn.”

Giang Nhiễm nghe mà không hiểu lắm nên nghi ngờ hỏi: “‘Em trai’ hắn
là…?”

Dương Kế Trầm nhìn đôi mắt to trong suốt của cô thì cười nhẹ, sau đó xích
lại gần nói: “‘Em trai’ đấy, ngay gần chỗ em đánh ‘bóng’ kia kìa.”

Đầu Giang Nhiễm chợt hiện lên những thứ rối tung rối loạn, khuôn mặt của
cô cũng chợt nóng hổi.

Người kia thế mà lại bị thương ở đó.

“Hắn… bị như thế… liệu có hồi phục được không?”

“Liên quan gì đến tôi.” Anh lười biếng nói.

“Nhưng nếu hắn lại tìm anh gây phiền phức thì sao?” Giang Nhiễm hơi lo
lắng, Lục Tiêu sao có thể nuốt trôi cục tức này được.

Dương Kế Trầm giữ đầu lọc thuốc, còn khóe miệng lại ngậm ý cười: “Tôi
sợ hắn chắc?”

Dương Kế Trầm thấy cô như còn lo lắng nên đổi chủ đề: “Trò vui hôm nay
hay không?”

Có lẽ vì hút thuốc và đang đi trên đường phố vắng vẻ, nên giọng anh lộ ra
vẻ khàn khàn trầm thấp, lại gợi cảm mà mê hoặc.

Giang Nhiễm căng thẳng trong lòng: “Tạm… Tạm được.”

Cô trả lời xong thì không biết phải làm thế nào, trong lòng thêm thấp thỏm

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.