Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 443

Chương 41: CHƯƠNG 41

Dương Kế Trầm nghiêng đầu mà hơi nhịn cười: “Nuốt nước mũi ngon
không? Còn không chịu xì ra nữa?”

Khăn giấy mềm mại áp sát hai bên cánh mũi của cô, nhiệt độ từ lòng bàn
tay anh cũng truyền qua khăn, mà hành động như thế lại quá thân mật.
Giang Nhiễm chỉ thấy người lớn lau nước mũi cho trẻ con thế này, còn
thường thường nhìn đứa bé một cách cưng chiều nữa.

Mà lúc này con ngươi đen thẫm của Dương Kế Trầm lại mang theo dịu
dàng sâu thẳm, miệng cũng cười biếng nhác. Giang Nhiễm sợ nhất là nhìn
vào mắt anh, bởi cô luôn không nhìn thấu được, và hầu như cũng bị anh
nhìn chằm chằm tới tỏa nhiệt toàn thân.

Dịu dàng đến từ người đàn ông khinh cuồng như thế khiến người ta không
ngăn trở được.

Giang Nhiễm không kiểm soát được nước mũi nên nó lại lặng lẽ chảy
xuống. Cô bịt khăn giấy vào, sau đó rũ mắt, nghiêng đầu và cố gắng xì thật
nhỏ.

Giang Nhiễm tuyệt vọng nhắm mắt, sóng lớn trong lòng lại cuộn trào mãnh
liệt. Cô thật muốn đâm vào đậu hũ mà chết cho rồi (1), quá mất mặt.

(1) Đây là cách nói hài hước về việc muốn chết, bởi đậu hũ mềm, đâm vào
không thể chết được.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.