Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 444

Dương Kế Trầm buông tay ra, sau đó tì tay lên đầu gối mà nhìn vào gáy cô.

Hôm nay cô buộc tóc đuôi ngựa bằng dây buộc tóc chun đen có nơ bướm
chấm bi đỏ. Chất tóc của Giang Nhiễm rất đẹp, thân tóc đen nhánh mà
bóng mượt, chiều dài luôn duy trì ở mức trung bình. Vì đuôi ngựa rũ xuống
nên cần cổ lộ ra càng trắng nõn mà tinh tế.

Dương Kế Trầm nhìn cổ của Giang Nhiễm thì mới phát hiện ra cô mặc ít
hơn trước kia nhiều. Áo khoác đồng phục là kiểu mùa Thu, không phải áo
khoác dày mùa Đông như cô thường mặc nữa, mà hình như bên trong cũng
chỉ có một lớp áo sơ mi trắng. Áo trắng hoa nhí chìm này hơi lộ ra một chút
mang đến cảm giác mềm mại biết bao.

Lúc cô xì mũi sẽ hơi thu vai lại, cũng khiến cả người mang trở nên cực kỳ
mảnh mai.

Dương Kế Trầm đưa tay túm lấy cổ áo khoác đồng phục của cô rồi kéo ra.

Giang Nhiễm giật mình nên chợt đứng lên, sau đó tròn mắt không biết phải
làm sao: “Anh… Anh làm gì thế?”

Cô vô thức che ngực lại.

Dương Kế Trầm sửng sốt một giây, sau đó cười tới bả vai cũng rung lên.
Anh ngẩng đầu nhìn về phía Giang Nhiễm rồi nhíu mày giở thói xấu: “Tôi
có thể làm gì? Em nói xem, cô nam quả nữ ở trong một phòng thì làm gì?”

Anh cố ý giảm âm lượng của câu nói sau cùng xuống, mà âm thanh ấy của
anh trong căn phòng nhỏ hẹp này lại như kích tình vậy.

Giang Nhiễm nhớ tới nụ hôn lần trước, lúc ấy thật sự quá đột ngột, cũng

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.