Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 446

đến cùng, tay túm lấy cổ áo kia cũng siết chặt hơn.

Dương Kế Trầm nhìn biểu cảm biến hóa đa dạng trên mặt cô thì vừa tò mò
mà vừa buồn cười.

Anh biếng nhác hỏi: “Em tự cởi hay tôi cởi giúp?

Giang Nhiễm nhìn anh mà không thể tin được.

Dương Kế Trầm nhướng đầu lông mày: “Ồ~ Như thế là tôi cởi giúp rồi…”

Giang Nhiễm nuốt một ngụm nước bọt rồi nói nhẹ: “Anh đừng làm bừa.”

“Lại đây.”

Giang Nhiễm lắc đầu.

Dương Kế Trầm lặp lại một lần nữa: “Lại đây.”

Phía sau là bàn đọc sách nên không còn đường lui nữa, Giang Nhiễm phải
đi sang bên cạnh như cua đi đường.

Dương Kế Trầm cười hai tiếng rồi cũng không đùa cô nữa: “Lại đây, để tôi
xem em mặc bao nhiêu áo.”

Giang Nhiễm chợt buông lỏng, nhưng lại nhìn anh bằng vẻ oán niệm: “Em
mặc hai áo.”

Dương Kế Trầm ung dung nói: “Bảo sao lại bị cảm, mặc ít như thế là muốn
khoe dáng người cứng nhắc của em, hay định lên sân khấu biểu diễn?”

Giang Nhiễm mím môi rồi bất mãn nhìn anh.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.