Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 463

thế nhưng lúc này lòng ông còn ngứa ngáy hơn thế nhiều. Mà động lòng rồi
chẳng bằng hành động ngay, thế là ngày hôm sau ông đã đến chờ ở cổng
trường.

Cứ đến rồi lại đến như vậy, cuối cùng ngày nào ông cũng đón bà tan học.
Mùa hè thì ngắm mặt trời lặn trên đê, mùa đông lại ăn khoai lang nướng
ven đường.

Giang Mi rất yêu ông, bạn bè xung quanh bà đều biết đến điều ấy. Mỗi khi
nhắc đến ông, mặt mày Giang Mi luôn sáng láng, trong mắt cũng chứa đầy
ánh sao. Đúng là Trịnh Phong rất anh tuấn, trên người còn có vẻ phong lưu
mà nữ sinh dễ cảm mến. Câu nói đàn ông không hư, phụ nữ không yêu quả
thực là một chân lý.

Trịnh Phong tốt nghiệp cấp 2 xong thì không học lên nữa. Khi ấy trong nhà
nghèo khó nên ông cũng đi làm công từ sớm, sau đó chạy theo lăn lộn với
đám bạn bè ngoài xã hội. Đó là một thế giới Giang Mi chưa từng được tiếp
xúc, mà khi ấy bà cũng lần đầu được cảm nhận cái gọi là tự do, nhất là khi
ông chở bà đi xuyên qua những con hẻm nhỏ trên đường cái.

Cách ăn nói và cử chỉ của Giang Mi đều hào phóng vô cùng, Trịnh Phong
cũng chưa từng được tiếp xúc với thế giới của bà. Sự tồn tại của người phụ
nữ này giống như thục nữ danh môn với ông vậy, là người mà ông không
thể đùa bỡn, cũng là người phải được nâng niu trên lòng bàn tay.

Sau khi quen Giang Mi, Trịnh Phong đã biết thêm rất nhiều chuyện khác
nhau.

Mà chuyện kích thích nhất ông từng làm là nhảy cửa sổ vào phòng Giang
Mi và nghe bà chơi dương cầm lúc bố mẹ bà vẫn đang ở nhà. Bà có đôi tay
đẹp và tinh tế có thể chơi mọi khổ nhạc trên đời.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.