Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 502

Dương Kế Trầm đuổi theo: “Tôi đưa em về.”

“Không cần.”

“Em bướng bỉnh cái gì?”

“Em đâu có.”

Dương Kế Trầm không có cách nào để giữ Giang Nhiễm lại nên đành phải
đi theo lên xe buýt, mà từ đầu tới cuối cô cũng không nói câu nào với anh.
Tới cổng Nhị Tà, cô tự đi về phía nhà mình như một đứa bé đang hờn dỗi
vậy.

Dương Kế Trầm thở dài, sau đó gọi điện cho Trương Gia Khải để hẹn anh
ấy và Từ Chi Hạ đi ăn cơm.

Hai bình rượu một chai bia, một bàn đầy xiên nướng, chợ đêm mùa Xuân
cũng náo nhiệt và say lòng người tới vậy.

Dương Kế Trầm chỉ thấy đau đầu, anh biết tính Giang Nhiễm hơi cố chấp
và bướng bỉnh, nhưng lại không ngờ có thể dữ dội tới mức đó, rõ ràng đã
giải thích rồi mà sao cô vẫn còn giận.

Trương Gia Khải nghe xong thì cười ha ha: “Anh theo đuổi thì phải tỏ tình
với em ấy chứ sao.”

Không phải Dương Kế Trầm chưa từng nghĩ đến chuyện này, nhưng anh và
Giang Nhiễm vẫn còn thiếu chút thời gian. Trước nay luôn là anh chủ động,
sau lại sợ dọa cô chạy mất nên muốn nương theo tính của cô mà tiến tới từ
từ, cũng cố gắng để cô có nhiều kí ức đẹp nhất trong quá trình này. Đồng
thời anh cũng muốn xác định tâm ý của cô nữa. Cô thật sự hơi khiến người

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.