Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 55

đó!”

Tiết Đan vừa giậm chân vừa nũng nịu với đầu bên kia, sau đó đắc ý cúp
điện thoại.

Chưa tới một phút sau, Lão Ngũ vội vã chạy từ đầu hành lang bên kia tới.

Tiết Đan vừa thấy người đã bổ nhào qua: “Chú hai!”

Lão Ngũ đỡ mặt cô ta nhìn trái nhìn phải: “Sao lại sưng lên thế này? Ai
đánh? Đ*!”

“Lão Ngũ.” Dương Kế Trầm đứng ở bên kia, chậm rãi gọi một tiếng.

Lão Ngũ nghe tiếng thì nhìn về phía trước, sau vài lần liếc qua thì đoán
được ngay. Ông ta vội vàng nói: “Hiểu lầm, Yang, là hiểu lầm cả thôi! Đan
Đan, chuyện này là thế nào? Hả? Cháu đánh hai cô gái này à?”

Tiết Đan: “Chú hai! Chính chúng nó —— ”

“Im miệng! Xin lỗi người ta mau!”

“Cháu không xin lỗi! Bọn họ là cái thá gì!”

“Sao cháu không hiểu chuyện thế hả?”

Tiết Đan luôn kiêu căng tự mãn bị người ta làm mất mặt nên không nhịn
được, cô ta đẩy Lão Ngũ ra rồi chạy đi mất.

“Con nhóc này!” Lão Ngũ biết điều nói: “Xin lỗi hai cô bé nhé, bình
thường Đan Đan bị chúng tôi chiều hư, có chỗ nào không đúng thì xin lỗi,
xin lỗi nhé! Tôi đi trước xem thử thế nào, không biết tổ tông này còn gây ra

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.