Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 563

Dương Kế Trầm nắm chặt eo Giang Nhiễm rồi chợt kéo cô tới bên mình.
Giang Nhiễm bị ép đối mặt với anh, mà người này lại vui cười không
ngừng, giống như trêu chọc, lại giống như cưng chiều.

Giang Nhiễm nói lắp: “Không không không ngủ à?”

Dương Kế Trầm nói: “Anh thấy em không muốn ngủ mà, tinh thần tốt vô
cùng.”

“Đâu có!”

Giang Nhiễm kéo chăn lên lần nữa, mà lúc này thì đến cả mắt cũng không
lộ ra ngoài.

Dương Kế Trầm vén chăn lên rồi chui vào, sau đó xoay một cái đã đè lên
người cô.

Tấm chăn màu trắng nhô lên khá nhiều, vài tia sáng cũng chợt tiến vào theo
khe hở mà lặng lẽ chiếu sáng bên trong. Giang Nhiễm trông thấy đôi mắt
sâu như mực của anh đang sáng quắc nhìn mình, vì thế hô hấp của cô cũng
dồn dập hơn vừa rồi một chút.

Anh không áp toàn bộ trọng lượng lên người cô mà chống hai tay hai bên,
đầu gối cũng tì vào giường. Có điều sự áp sát chặt chẽ này khiến Giang
Nhiễm không động đậy được, đồng thời cũng sắp nóng tới chín luôn rồi.

Dương Kế Trầm hạ thấp người xuống tới lúc chóp mũi đối với chóp mũi
của cô, trong giọng anh còn mang ý cười, sau đó khàn khàn nói: “Để anh
nhìn kĩ xem rốt cuộc là có hay không.”

Anh hôn lên mặt cô một cái: “Rất nóng.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.