Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 568

Anh vẫn không tỉnh.

Cô nghiêng hơn nửa người sang nhìn anh, ai ngờ người này lại đột nhiên
đưa tay tóm lấy cô. Thế là Giang Nhiễm bị lật từ bên này sang bên kia, rồi
chỉ thiếu chút nữa là lăn luôn xuống giường.

Dương Kế Trầm mở mắt ra rồi cố tình nới lòng tay dọa cô. Giang Nhiễm
nắm chặt lấy cánh tay anh, hai chân lại đạp rồi đạp để bò vào giữa giường.
Nhưng anh lại kẹp lấy chân của Giang Nhiễm rồi để người cô lơ lửng trên
thành giường.

Dương Kế Trầm cười nhẹ: “Còn dám không?”

“Không dám không dám!” Mông cô đã sắp chạm xuống đất rồi.

Tay anh hơi dùng sức rồi kéo người về.

Giang Nhiễm nghiêng thân ngồi trên người anh, mà cả người cô cũng căng
chặt không thôi.

Dương Kế Trầm hơi nhướng mày, trong cổ họng lại phát ra tiếng rên rỉ.
Xương cốt trên người Giang Nhiễm như mềm xuống một nửa, đây vẫn là
lần đầu tiên cô nghe được âm thanh như vậy của đàn ông.

Dương Kế Trầm thở dài rồi nhấc Giang Nhiễm ngồi dậy, anh đỡ eo cô rồi
đưa người lên phía trước, thế là cô lại nhào vào trong ngực anh.

Dương Kế Trầm ôm Giang Nhiễm, trán áp lấy bả vai và ngửi hương thơm
trên người cô, để rồi cả thể xác và tinh thần cũng thoải mái vô cùng.

Anh nói: “Đừng lộn xộn, để anh bình tĩnh lại chút.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.