Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 596

Lệ Vận mừng rỡ chính là Dương Kế Trầm vừa học đã thông.

Có điều anh lười đi học nghiêm túc mà thường qua loa đối phó, sau đó chỉ
chọn thứ mình thích như bóng rổ hay đua xe. Ước mơ khi còn nhỏ của
Dương Kế Trầm thật ra không phải là đua xe mô-tô, mà là đua ô tô, khi ấy
gia sản vốn giàu có cũng đủ để chèo chống cho mộng tưởng cuồng vọng
này của anh.

Giang Nhiễm cười nói: “Chẳng lẽ anh là con nhà giàu?”

Dương Kế Trầm trêu cô: “Nếu không phá sản, thì bây giờ em là phu nhân
nhà giàu rồi đấy.”

Giang Nhiễm cho là anh nói đùa nên cũng hùa theo: “Thế chẳng phải em sẽ
mặc váy dạ hội đen rồi lên sân khấu đàn dương cầm à.”

Dương Kế Trầm hơi cong eo rồi nói: “Em sẽ mặc váy dạ hội đen rồi bị anh
‘làm’ trên dương cầm.”

Giang Nhiễm phát hiện người này ngày càng hạ lưu. Trước đây anh chỉ trêu
chọc cô nhưng cũng không dùng câu chữ quá lộ liễu, nhìn thế nào cũng là
kiểu chính nhân quân tử. Thế mà bây giờ hơi một chút là động tay động
chân với cô, cả lời nói cũng khiêu khích như muốn phát sinh chuyện gì thật,
nhưng sau đó lại hợp lối mà thu tay về như người ta thường gọi với mỹ
danh là quân tử “sắc” mà không “dâm”.

Dương Kế Trầm đưa tay bóp mông cô một cái khiến Giang Nhiễm hít vào
một hơi.

“Đau lắm à?” Anh hỏi.

“Đương nhiên là đau rồi, không được lại đánh em nữa.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.