Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 594

“Hay.”

“Được, thế em học bài này đi.”

Giang Nhiễm: “…”

Dương Kế Trầm đứng dậy đi uống trà kỷ tử của mình, mà Giang Nhiễm
cũng mệt mỏi vô cùng nên chạy theo uống ngụm nước.

Giang Nhiễm muốn cầm cốc nước của anh nhưng Dương Kế Trầm lại
không cho, anh chỉ cần giơ lên cao là cô đã không với tới được rồi. Giang
Nhiễm nhảy lên để bắt lấy, mà Dương Kế Trầm lại càng cố ý trêu chọc,
không cho cô động vào.

Giang Nhiễm đẩy anh đến bên cửa sổ rồi áp lên: “Em muốn uống nước.”

“Muốn uống nước à, xin anh đi.” Một tay Dương Kế Trầm giơ cốc trà lên
cao, còn một tay khác lại ôm lấy cả eo của cô.

Giang Nhiễm buông anh ra mà tức tới bật cười: “Xin ông chủ Dương
thưởng cho em ngụm nước.”

Dương Kế Trầm uống một ngụm nước rồi cúi đầu hôn lên môi của Giang
Nhiễm. Khi răng môi được cạy mở, dòng nước cũng chầm chậm tiến vào
trong miệng cô.

Sau khung cửa sổ anh dựa vào là căn phòng của cô, bức tường pha tạp kia
đã bị cây dây leo bám quanh từ sớm, ở giữa đó còn xen lẫn mấy cây bìm
bìm khảm nạm vài nụ hoa sắc hồng pha tím. Gió thổi nhẹ nhẹ khiến lá cây
lay động, rồi lại mang tới hơi thở khoan khoái mà nhẹ nhàng của mùa Hạ.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.