Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 621

không nên thấy thì mới nhớ tới, giống như bộ phim ở rạp lần trước vậy. Khi
ấy nhìn thấy chút XX trên màn ảnh, lại thêm Giang Nhiễm túm phải nên cả
người mới khô nóng và khó chịu.

Có điều loại biến hóa này ở đàn ông có bạn gái thật sự rất rõ ràng. Không
biết là mới mẻ hay đáy lòng muốn làm vậy, mà anh rất thích cảm giác mềm
mại khi ôm Giang Nhiễm. Không rõ là hương thơm của nước xả vải hay
dầu gội đầu, mà trên người cô gái nhỏ luôn có mùi hương nhàn nhạt. Xúc
cảm trên làn da con gái cũng khác với đàn ông, cảm giác bóng loáng và
mềm mại ấy vừa sờ lên đã gây nghiện luôn rồi.

Nhưng dù là tuổi tác hay khuôn mặt thì Giang Nhiễm cũng thực sự quá
nhỏ. Có đôi lúc Dương Kế Trầm nhìn mặt cô mà không xuống tay nổi,
nhiều nhất anh cũng chỉ sờ mấy lần theo bản năng mà thôi.

Nhiều lần anh cũng kìm nén đến khó chịu, vết chai trên bàn tay đều như bị
mài hết trong một tháng qua rồi.

Lúc Giang Nhiễm làm mặt quỷ ở cửa sổ bên kia, Dương Kế Trầm chống
nạnh rồi cười nhẹ, sau đó chỉ chỉ vào cô và nói bằng khẩu hình miệng:
“Mai em chờ đó.”

Giang Nhiễm kéo rèm cửa vào “xoẹt” một cái.

Đêm tới càng làm bậy thì ban ngày càng chột dạ, dường như Giang Nhiễm
cứ nhìn thấy Giang Mi thì sẽ trốn đi ngay. Ánh mắt của mẹ rất sắc bén,
giống như luôn có thể nhìn một chút đã thấu cô vậy.

Trên thực tế, đúng là Giang Mi nhìn thấu cô thật.

Kiểu gì ban ngày Trịnh Phong cũng sẽ tản bộ một vòng trong siêu thị. Siêu
thị nhỏ này lại ít người nên cũng rảnh rang, dù có nói chuyện với người bên

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.