Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 623

Tối nào Trịnh Phong cũng tới trường đua giám sát, Trương Huy còn cười
ông sầu tới bạc tóc.

Dương Kế Trầm đúng là có bản lĩnh, có thể dỗ Giang Nhiễm giao nộp cả
linh hồn cho anh.

Trịnh Phong nghĩ lại mà vẫn tức không nhịn được, ông hỏi Giang Mi: “Sau
này lên đại học phải làm thế nào bây giờ?”

Giang Mi lau quầy thu ngân rồi thản nhiên nói: “Năm em 18 tuổi anh cũng
xuống tay mà, kẻ tám lạng người nửa cân thôi.”

Trịnh Phong nghẹn lời mà không phản bác được, ông nhìn Giang Mi mà
yết hầu bỗng siết chặt.

Giang Mi chỉ cần liếc mắt một cái đã biết Trịnh Phong đang nghĩ gì, thế
nên mới nói đàn ông trên đời này không có mấy người tốt. Giang Mi tặng
ông cái nhìn khinh khỉnh rồi quay lưng lại.

Hôm sau, lúc Giang Nhiễm định trèo cửa sổ thì cửa chính lại đúng lúc bị
đẩy ra. Giang Mi bổ dưa hấu rồi tiến vào.

9 giờ tối, bổ dưa hấu, Giang Nhiễm bỗng thấy việc lớn không ổn rồi.

Giang Mi liếc mắt nhìn cửa sổ nhưng không nhiều lời, mà chỉ nói: “Đóng
cửa kĩ vào, cẩn thận có muỗi.”

“Vâng ạ.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.