Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 622

ngoài vài câu thì cửa hàng trưởng cũng không nói gì, dù sao cũng là hàng
xóm trong thôn lân cận với nhau cả.

Phản ứng của Trịnh Phong kích động hơn Giang Mi nhiều. Ông vừa nghĩ
tới cảnh Dương Kế Trầm động tay động chân với Giang Nhiễm là đã giận
không có chỗ phát tiết, cuối cùng đành phải tự an ủi mình rằng: “Cũng may
thằng nhóc kia không làm việc gì vượt rào, nếu không anh sẽ chặt tay nó.
Con bé 18 tuổi mà cũng dám xuống tay, thằng nhóc chết tiệt!”

Cảm tình của Giang Mi với vị thiên tài đua xe kia cũng vậy thôi. Bà hoàn
toàn cảm thấy Dương Kế Trầm không phải là người đáng để phó thác cả
đời, nhưng bà không thể mạnh tay chia rẽ bọn họ bởi tất thảy đều là ẩn số.
Giang Mi chỉ có thể nói bóng gió rằng Giang Nhiễm phải tự yêu quý lấy
mình, bà cũng tin rằng con gái sẽ không để mình thất vọng.

Mà Trịnh Phong càng tức giận và bất bình với Dương Kế Trầm bao nhiêu,
Giang Mi lại càng trào phúng ông bấy nhiêu.

Tuy Trịnh Phong đã nói toàn bộ chuyện năm đó cho bà, hơn nữa ông rất hối
hận vì khi ấy mình bị công danh lợi lộc hóa, Giang Mi cũng biết không
hoàn toàn là lỗi của ông, nhưng hai người ít trao đổi sẽ khó tránh khỏi có xa
cách. Ông không hiểu bà, bà cũng không hiểu ông, Giang Mi bây giờ chỉ là
buông bỏ được mà thôi. Còn tha thứ ấy à, nói thì dễ lắm.

Những khổ sở và cực nhọc kia của bà, không phải chỉ cần ông nói vài lời là
có thể qua được.

Nhưng Trịnh Phong không có ác ý với bà và Tiểu Nhiễm, ông chỉ muốn
nhận con gái, Giang Mi sẽ đồng ý vì Giang Nhiễm. Cả đời này bà không
làm được gì tốt cho Giang Nhiễm, hơn nữa tương lai sẽ có những việc cần
Trịnh Phong giúp đỡ. Đời này bà đã như vậy rồi, cũng chỉ mong cuộc đời
của Giang Nhiễm muôn màu muôn vẻ hơn, đừng đi lầm đường giống bà.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.