Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 628

Bố đây biết mày tỉnh lâu rồi. Cho mày biết, dù mày có ngủ, tao cũng có thể
sướng tới tận trời, tao thích chơi kiểu kích thích thế này đấy.”

Giang Nhiễm bỗng mở mắt ra rồi hung dữ nhìn hắn: “Anh thế là phạm tội!”

“Tội của bố mày nhiều lắm, một tí này thì có là gì?” Lục Tiêu nâng cằm
của cô lên: “Có trách thì trách mày theo Dương Kế Trầm thôi, mày bảo tao
phải trả cái thù lần trước cho nó thế nào đây? Phải rồi, nếu tao dùng thứ đồ
chơi này đâm vào nơi đó của đứa con gái nó yêu nhất, thì liệu nó có điên
lên không?” Hắn nói xong thì ưỡn hông về phía trước.

“Anh!” Chân Giang Nhiễm như nhũn ra, cũng sợ hắn thật sự làm ra việc
điên rồ gì.

Lục Tiêu cười ha ha.

Trận thi đấu sẽ bắt đầu lúc 8 giờ, Dương Kế Trầm tỉnh dậy từ sớm. Lúc
đánh răng, anh có nhìn qua cửa sổ của Giang Nhiễm vài lần, cũng gõ gõ rồi
nhưng không có ai đáp lại, cả tin nhắn tối qua cô cũng không trả lời anh.

Dương Kễ Trầm lại gõ gõ thêm vào cửa sổ.

Cửa sổ đột nhiên bị mở ra, nhưng lại là Giang Mi.

Dương Kế Trầm sững người.

Giang Mi dữ dằn hỏi: “Tiểu Nhiễm đâu rồi?”

Hết chương 57.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.