Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 706

một chỗ, mũi chân cũng có thêm chỗ đệm.

Anh thật sự quá cao, mỗi lần đứng hôn sẽ luôn có người tủi thân hơn một
chút.

Thỉnh thoảng trong hành lang sẽ có vài y tá đi ngang qua để kiểm tra
phòng, họ liếc tới vài lần rồi xì xào bàn tán đôi câu. Giang Nhiễm hơi mất
tự nhiên, nhưng người đàn ông này lại thản nhiên mà tự đắc hôn sâu thêm.
Anh không vội vã mà rất dịu dàng và kiên nhẫn, sau lại quấn quýt mặn
nồng với cô thêm chút nữa.

Ngoài cửa sổ là những đốm lửa vụn của thành phố, bóng hai người quấn
quýt lấy nhau ánh lên vệt cắt trước cửa sổ, trở thành ngàn ngàn vạn vạn ô
vuông thủy tinh nhỏ bé.

Sau khi hôn xong, Giang Nhiễm chôn đầu trong ngực anh, Dương Kế Trầm
tì cằm lên đầu cô rồi cười nói: “Có thế mà đã không được rồi?”

Giang Nhiễm khum tay thành nắm đấu nhỏ rồi nện nhẹ vào bả vai của anh,
đây cũng là làm nũng mang theo chút ngọt ngào mà oán trách.

Dương Kế Trầm ôm cô rồi nói: “Về ngủ đi.”

Giang Nhiễm ngẩng đầu nói: “Thật ra giường kia ngủ được hai người, anh
ngủ cùng em đi.”

Dương Kế Trầm cười nhẹ: “Em xác định?”

Giang Nhiễm biết anh chỉ đùa ngoài miệng, thế nên cô đường đường chính
chính nói: “Em nói thật, không đùa anh đâu, ngồi một đêm thì sao chịu
được.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.