Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 741

Dương Kế Trầm nghe được tiếng ho khan rồi mới dần tỉnh táo lại, thật sâu
trong đôi mắt kia vẫn ngập tràn kiềm chế, ẩn nhẫn và dục vọng. Anh nuốt
xuống một cái rồi đưa tay đỡ Giang Nhiễm lên, sau đó rút khăn giấy lau
miệng cho cô.

Hai người kề sát với nhau, quần bò của anh còn chưa cài lại, thắt lưng vểnh
lên một bên, cả vạt áo phông rộng cũng nửa kín nửa hở.

Hai chân Giang Nhiễm run rẩy, cô rụt rè không dám nhìn anh, càng là né
tránh ánh mắt rồi chỉ nhận lấy khăn giấy, sau đó tự lau và hơi nôn ra một
chút. Khăn giấy mỏng không chịu nổi chất lỏng kia nên thấm qua khăn giấy
mà rơi xuống tay cô.

Dương Kế Trầm khàn giọng nói: “Đi rửa tay chứ?”

Giang Nhiễm gật đầu rồi quay sang bên trái, cô đi được vài bước mà ánh
mắt hơi mê màng, sau đó mềm giọng hỏi: “Nhà vệ sinh ở đâu?”

Dương Kế Trầm cười nhẹ rồi sải bước đi tới vỗ xuống đầu cô, sau đó đưa
người vào nhà vệ sinh.

Giang Nhiễm đỏ mặt hồi lâu mà vẫn không tiêu tan, cô cứ âm thầm đánh
răng súc miệng và rửa tay như vậy. Dương Kế Trầm đứng ở một bên, rồi
không nói gì mà đã túm áo phông rồi cởi ra, sau đó rút thắt lưng vứt trên
nắp bồn cầu. Không bao lâu sau, cả quần bò cũng ném tới, tiếp đến là đồ
lót.

Giang Nhiễm đứng quay lưng về phía anh, cô liếc nhìn vài lần, mà người
kia đã đang tắm rửa rồi. Phòng tắm là mặt kính trong, ngay cả tấm rèm che
cũng không có.

Anh đứng dưới vòi hoa sen mà vuốt tóc mấy lần, tóc thấm ướt bị anh vuốt

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.