Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 758

phả khói sẽ nghiêng đầu sang bên trái.

Căn phòng này nằm ở tầng 20, Dương Kế Trầm lại không kéo hết rèm vào.
Ngoài cửa sổ kia là những xa hoa trụy lạc, là từng cao ốc san sát và những
ngọn đèn thâu đêm suốt sáng.

Giang Nhiễm ôm eo Dương Kế Trầm, đầu tựa vào ngực anh rồi nhìn cảnh
đêm tới ngẩn người.

Không ai nói lời nào, nhưng rất an tâm.

Dương Kế Trầm hút xong một hơi thuốc rồi nghiền đầu thuốc vào gạt tàn.
Anh liếc qua nhìn Giang Nhiễm thì cô đã ngủ mất rồi, còn ngủ rất say mà
không nhúc nhích chút nào. Dù anh nâng đầu cô đặt vào gối hay cho tay
chân của Giang Nhiễm vào trong thì cô cũng không hay biết.

Bình thường vẫn hay huấn luyện muộn nên Dương Kế Trầm chưa ngủ được
vào giờ này, có điều bây giờ lại không có chuyện gì để làm. Anh mở tin
nhắn ra chơi, anh chưa từng xóa tin nhắn từ đầu tới giờ với Giang Nhiễm.
Lúc này xem lại mới thấy buồn cười, khi ấy cô gái nhỏ thân trọng tới mức
nào đây, mỗi câu mỗi chữ đều thật dè dặt.

ZzZ —— Thật trùng hợp, điện thoại nhận được một tin nhắn mới.

Chúc Tinh: Về sớm một chút, đừng để trễ huấn luyện. Em có phát tài được
hay không là phụ thuộc vào anh đấy, ông chủ Dương.

Dương Kế Trầm nhìn mấy lần nhưng không trả lời lại cô ta. Anh bỗng thấy
không còn chút sức lực nào nên ném điện thoại đi, sau đó nghiêng người
ôm Giang Nhiễm, nghĩ lại thì vẫn nên ngủ thôi.

“Ngủ ngon, bảo bối.” Anh hôn lên trán cô.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.