Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 760

nữa còn phải ra ngoài.”

Giang Nhiễm không thích tô vẽ nên hai người dùng chung một lọ Đại Bảo
(1). Lúc đi thang máy, Dương Kế Trầm cười cô: “Sáng rời giường qua loa
như hai anh em vậy, sao lúc ở trong ngực anh thì mềm mại thế?”

(1) Đại Bảo: tên một hãng mĩ phẩm của Trung Quốc.

Anh vừa nói còn vừa ôm bả vai của chiến hữu. Đúng lúc này có một đôi
yêu nhau bên cạnh vểnh tai lên nghe, người nữ còn đánh giá Dương Kế
Trầm mấy lần.

Giang Nhiễm phải thấy may mắn vì anh không nói gì quá mức.

Nhưng vừa ra khỏi thang máy đã có gió thốc vào mặt, anh ấn đầu cô vào
trong ngực rồi thấp giọng nói: “Lửa nóng buổi sáng vẫn còn hừng hực này,
lát nữa xong về ngậm giúp anh?”

Giang Nhiễm ấp úng trong ngực anh, sau đó rầu rĩ nói: “Dương Kế Trầm!”

Anh vừa đi còn vừa trêu cô: “Tối qua có gọi thế này đâu, gọi anh là gì?”

Tai của Giang Nhiễm đỏ lên, cô đẩy người anh.

Dương Kế Trầm hôn đầu cô: “Gọi chồng nghe thử chút đi, bảo bối.”

Giang Nhiễm xấu hổ vô cùng, vừa sáng ra đã bị câu bảo bối này trêu chọc
tới chân mềm nhũn.

Hết chương 69.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.