Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 84

được, ngày thường cũng không có âm thanh hỗn loạn nào. Bà Tôn lớn tuổi,
thỉnh thoảng đầu óc không được minh mẫn, đa phần thời gian đều ngồi xem
tivi trên ghế mây.

Giang Nhiễm đóng cửa lại, hà hơi xoa tay đi ra khỏi sân.

Chỗ bọn họ ít hộ gia đình, gò núi cao thấp và đường nhỏ bên trong giống
như ruột dê vậy. Khi xuân tới, cảnh sắc ở đây sẽ rất giống cảnh tượng trong
Anime. Có điều lúc này rừng lạnh suối yên, cành khô đan xen, nơi xa mù
sương, từng đợt khí lạnhcũng ập đến.

Dường như còn lạnh hơn năm ngoái rất nhiều.

Giang Nhiễm đi hai ba bước đã đến trước cửa nhà anh. Cô cũng không lạ
lẫm với tòa nhà cũ này chút nào, từ nhỏ đến giờ cô đã sống ở đây, khi còn
nhỏ nghịch ngợm thường lén chạy vào sân tòa nhà cũ này chơi.

Quanh sân được bao quanh bởi hàng rào, không có cửa chính. Khoảnh sân
vốn đầy cỏ dại rậm rạp lúc nãy đã sạch sẽ, ở góc khuất bên trong còn chất
thêm ít thùng giấy đựng đồ điện.

Mà cửa chính của ngôi nhà kia đang đóng chặt, cả căn nhà đều yên tĩnh.
Dưới mái hiên là mô-tô chói mắt, mã ngoài sạch sẽ chứng tỏ được người ta
bảo dưỡng tỉ mỉ.

Giang Nhiễm hít sâu một hơi rồi gõ cửa ba cái.

Hai phút trôi qua mà không có ai ra mở cửa.

Cô lại gõ cửa thêm ba lần nữa nhưng vẫn không có ai ra mở.

Giang Nhiễm muốn gọi tên anh, nhưng là chữ ‘chen’ nào đây…

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.