Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 862

Dương Kế Trầm nắm chặt tay cô rồi bước vào tòa nhà số 9, thang máy
dừng ở tầng 12.

Một tầng có khoảng 3 – 4 nhà, bọn họ ở ngay cạnh thang máy. Dương Kế
Trầm ấn mật mã rồi cửa cũng tự động mở ra.

Giang Nhiễm nhìn chằm chằm vào khóa thông minh kia, trước kia cô chưa
từng thấy thứ này.

Cửa vừa mở ra, bên trong đã xộc lên mùi gỗ, nhưng lại không hề gay mũi
chút nào, giống như đã có người thông gió thật lâu vậy. Trên vách tường có
hoa nhí màu hồng phấn, rất giống rèm cửa trong phòng của cô ở Mặc
Thành, cũng là dạng hoa chìm sạch sẽ mà tươi mát như thế.

Sàn nhà bằng gỗ mới tinh mà trơn bóng, đèn trên trần xen lẫn các màu, tuy
giản lược mà lại thời thượng.

Trong nhà chưa có đồ dùng gì mà cực trống trải và sạch sẽ. Giang Nhiễm
đứng giữa phòng khách mà chợt không biết phải nói gì hay hỏi gì.

Cô thấy chuyện này thật hoang đường, hoang đường đến mức cô biến thành
người câm.

Dương Kế Trầm: “Nhìn xem có thích không? Ba phòng lớn hai phòng nhỏ,
diện tích nhà lớn nhất, thuê người trang trí từ tháng 9. Một tháng trước về
vẫn đang thông gió, nhưng sàn trong phòng ngủ xảy ra vấn đề, kệ bếp cũng
chưa lắp nên bận rộn bên này một đợt.”

“Anh… Nhà này…”

Dương Kế Trầm cười: “Về sau ở đây thì sao? Em tự chọn đồ dùng trong

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.