Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 895

Tống Dật Thịnh sửng sốt, cậu cũng đứng dậy rồi chạy ra theo. Thế nhưng
Dương Kế Trầm đã đút hai tay vào túi quần, rồi sải bước chân dài ra khỏi
quán trà mất rồi.

Hôm sau Giang Nhiễm đi học trông thấy Tống Dật Thịnh, lúc này cậu đang
bắt chéo chân nói chuyện trời đất với bạn cùng phòng. Giang Nhiễm vừa
mới để hộp xuống bàn học, Tống Dật Thịnh biết cô muốn gì đó nên giành
nói trước: “Đây là quà thật đấy, không có ý gì khác đâu.”

“Sợi dây chuyền này chắc cũng phải mấy chục vạn.” Giang Nhiễm nói.

Mấy người bạn cùng phòng giật mình, sau đó vỗ vỗ vào vai của Tống Dật
Thịnh: “Người anh em, cậu có tiền như thế à? Con nhà giàu đời thứ hai hay
đời thứ ba?”

Tống Dật Thịnh kéo Giang Nhiễm ra ngoài phòng học: “Đúng là cũng khá
có giá trị, nhưng tấm lòng là chính, chứ không phải vấn đề tiền.”

Giang Nhiễm thấy mình không hiểu được người này, cô hỏi thẳng: “Không
phải cậu thích tôi thật đấy chứ? Cậu biết tôi có bạn trai rồi mà còn tặng như
thế thì anh ấy sẽ nghĩ thế nào?”

“Anh ấy sẽ hiểu.”

“Ừm?”

Tống Dật Thịnh: “Anh ấy sẽ không nói gì, đánh cược với tôi không?”

Giang Nhiễm nghe không hiểu, sau đó lại nhét hộp vào trong tay cậu:
“Đừng tặng bừa thứ này cho con gái, nhận lại đi, nếu không sẽ bị trộm mất

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.