Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 959

Giang Nhiễm vuốt ve tay anh: “Anh thích con trai à?”

“Anh không thích trẻ con.”

Giang Nhiễm thấy bất ngờ: “Thế sau này chúng ta không sinh?”

Dương Kế Trầm: “Cũng được.”

Giang Nhiễm dựa vào ngực anh: “Thật ra em cũng không thích, nhưng em
thấy có thể vì mình chưa trưởng thành hoàn toàn, có lẽ về sau sẽ không
nghĩ vậy.”

Dương Kế Trầm động tay động chân, trong miệng cũng là lời không đứng
đắn: “Đúng là chưa trưởng thành, con sinh ra cũng không được uống cả
ngụm sữa.”

“Anh chú ý chút, đây là nhà bà ngoại anh đấy.”

“Sợ cái gì, ở nhà em cũng không sao.”

Nếu không phải trong lòng Giang Nhiễm biết anh làm việc đáng tin cậy, thì
cô sẽ thật sự cho rằng mỗi giây mỗi phút anh đều có thể “ra trận”, không
phân biệt thời gian và địa điểm.

Có điều được anh ôm thật ấm áp.

Giang Nhiễm ngẫm lại cả chặng đường này thì vẫn thấy không tưởng tượng
nổi. Anh cứ quyết định mọi chuyện như thế, gặp mặt gia trưởng hai bên, rồi
lại đột nhiên tuyên bố chuyện đính hôn và kết hôn.

Giang Nhiễm cuốn chăn rồi bao cả anh và mình lại, cô nói: “Như bà ngoại

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.