Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 986

Quý Vân Tiên không nói một câu trong toàn bộ tang lễ. Cô ấy cứ đi theo
như cái xác không hồn, thậm chí còn không nhìn Trương Gia Khải lấy một
lần, hoặc phải nói là cô ấy đang gắng sức không nhìn anh.

Trương Gia Khải bị văng ra từ tốc độ cao rồi va phải núi, cả mô-tô và
người đều bay xa tới mấy chục mét, vì vậy cả khuôn mặt và cơ thể của anh
ấy đều bị thương tổn. Có điều vì đã thuê người chuyên trang điểm nên anh
ấy nằm trong quan tài không khác gì bình thường, vẻ mặt nhàn nhạt còn
đượm thêm một tia dịu dàng.

Anh ấy từng dịu dàng hôn Quý Vân Tiên, từng dịu dàng đối đãi với mỗi
người bọn họ.

Bọn họ cầm hoa hồng trắng mà vây quanh quan tài, sau khi nhạc tang lễ
phát xong một lượt, người chủ trì cũng bắt đầu khấn niệm người mất.

Sau khi hoàn tất, mấy người mặc quần áo trắng xuất hiện rồi đẩy quan tài ra
khỏi vòng hoa tươi, giống như muốn chuyển tới nơi nào đó.

Quý Vân Tiên sửng sốt chạy tới rồi giữ chặt lấy quan tài, cô ấy quát lên:
“Các người muốn làm gì!”

Bọn họ đã gặp nhiều người nhà như vậy rồi, tuy bất đắc dĩ và chua xót
nhưng nhân viên vẫn đi lên khuyên cô ấy: “Cô gái, người chết không thể
sống lại, đưa đi hỏa táng thôi.”

Quý Vân Tiên thấy buồn cười: “Sao lại phải hỏa táng? Anh ấy rất ổn, nhìn
thử xem, dáng vẻ này không phải rất tốt à?”

Cả sảnh chợt lặng thinh trong nháy mắt, chỉ còn lại âm thanh bén nhọn của

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.