Ô VUÔNG THỦY TINH - Trang 988

Sau một hồi giằng co, giọng Giang Nhiễm lạnh đi: “Tôi nói mở quan tài,
các anh cũng không tổn thất gì.”

Nhân viên nhà tang lễ yên lặng, sau đó mấy người hợp sức nâng nắp quan
tài lên. Hơi lạnh bên trong xông ra, khi hơi lạnh màu trắng nhạt ấy tiêu tán
thì chợt lộ ra khuôn mặt của Trương Gia Khải.

Quý Vân Tiên nhìn anh ấy một lượt từ đầu tới chân, sau đó vươn tay run
rẩy chạm vào tay của Trương Gia Khải.

Cứng ngắc, rét lạnh, giống như băng đá vậy.

Cô ấy nắm chặt tay Trương Gia Khải rồi tỉ mỉ vuốt ve từng đường vân
trong lòng bàn tay, cuối cùng đan chặt mười đầu ngón tay với anh ấy.

Cô ấy dùng sức mà nắm lấy, nhưng Trương Gia Khải không trả lời cô.

Anh ấy sẽ không đối với Quý Vân Tiên như trước kia nữa. Trương Gia
Khải luôn nhiệt tình đáp lại cô, cô ấy nói một anh không dám nói hai.

Quý Vân Tiên nhíu đầu mày: “Anh muốn chọc giận em đấy à? Em chủ
động kéo tay anh mà anh cũng từ bỏ sao?”

Trả lời cô ấy là vẻ mặt dịu dàng của Trương Gia Khải.

Quý Vân Tiên hất tay anh ấy ra, cánh tay của Trương Gia Khải cũng nặng
nề rơi xuống theo. Quý Vân Tiên đỡ trán rồi hít sâu một hơi.

Cô ấy lại kéo lấy tay Trương Gia Khải lần nữa: “Em tha thứ cho anh lần
này, lần sau anh còn thế này nữa, em sẽ không để ý đến anh.”

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.