OẲN TÀ RROẰN - Trang 126

- Người đàn bà ấy cao độ bằng ngần này, đi giày đỏ, răng trắng?

- Phải.

Nhã thở dài, rất thương hại Minh và căm giận người đội xếp. Chàng

bồn chồn cả tâm trí, hỏi:

- Các ông thấy chuyện đầu đuôi thế nào?

- Người đàn bà ấy cũng như ông, muốn sang bên kia đường. Vừa bước

được vài bước thì người đội xếp kia hùng hổ chạy lại ngăn. Người đàn bà
dịu dàng nói và đưa giấy ra, thế mà cũng bị ẩy một cách tàn nhẫn, đến nỗi
suýt ngã. May ở trong viện có bà cụ và mấy ông ra can thiệp, người đội xếp
mới để cho đi.

Nhã tức giận, trừng trừng nhìn người đội xếp. Chàng không hiểu sao

Minh không đi xe ô tô với bà tuần? Đã vậy, chàng nhất quyết đi ngang phố
qua trước mặt người cảnh sát ấy để thử xem người ấy có dám xử bất nhã cả
với chàng, hay chỉ dám bắt nạt đàn bà yếu ớt. Chàng đi, để ngộ có phải
người đội xếp giở lối dã man, thì Minh của chàng được nhẹ bớt nỗi nhục
nhã, vì cũng còn có người nữa gặp cảnh nhục nhã như Minh. Chàng đi, để
an ủi Minh một cách xa xôi cao thượng.

Nhã hăm hở rẽ mọi người, lễ phép nói:

- Được, các ông cứ để tôi đi.

Nói đoạn, nhác trông lên thềm viện, Nhã thấy Minh đứng ủ rũ, mắt đỏ

hoe nhìn chàng, mà không biết nhìn từ bao giờ. Có lẽ nàng cũng hiểu Nhã
biết chuyện xảy ra vừa rồi, nàng trỏ tay chỉ người đội xếp khi nãy, có ý
khuyên chàng tránh đừng qua chỗ ấy.

Song, cái dáng bộ của Minh lại càng khuyến khích giục Nhã cứ làm

theo ý đã định. Chàng vừa bước chân xuống đường, thì quả nhiên người đội

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.