OẲN TÀ RROẰN - Trang 22

- Vâng, bà nên nói thực thế là phải. À, ông nhà ta tên là gì? Ở đâu?

- Thưa, cậu cháu tên là Nguyễn Văn Tình, đã mất năm ngoái, sau khi

tôi có mang được vài tháng.

- Tội nghiệp! Thế ông mất, bà có mang được mấy tháng? Nguyệt

luống cuống nói chữa:

- À, thưa bà, cậu cháu mất năm nay ạ. Mới mất tháng Tư, mà tôi đã có

mang từ tháng Giêng.

- Bà cũng chỉ độ tối hôm nay thì trở dạ thôi. Bà cứ nằm nghỉ yên. Lần

trước bà ở cữ, trai hay gái?

- Thưa bà, cháu gái.

- Nay cháu biết làm gì rồi?

- Thưa bà, tôi sinh cháu được vài hôm thì bỏ cháu.

- Thế bà đẻ dễ hay khó?

- Thưa bà, dễ ạ!

- Được, vậy bà cứ nghỉ yên để lấy sức.

.. Ngày chủ nhật, sau khi Nguyệt đẻ, có mấy bọn người ở Hà Nội

sang, vào nhà thương thăm.

Bọn trước, hai công tử ăn mặc tây, đúng mốt quần thụng đỏ, áo cộc

xanh, ở trong gian Nguyệt nằm bước ra, bưng miệng, rúc rích nhìn nhau
cười, thì thào:

- Hú vía! Tao tưởng con Nguyệt nó chửa với tao, tao sợ quá!

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.