OẲN TÀ RROẰN - Trang 98

Trống ngực tôi bắt đầu nổi. Cứu! Cứu cái gì! Ít ra cũng

là đám đánh nhau, không thì giết nhau. Tôi hỏi:

- Cái gì?

- Im! Phải theo tôi như cái máy. Tôi bảo gì phải nghe. Cấm hỏi.

Tôi run:

- Nhưng tôi sợ.

- Đồ hèn!

- Tôi cần anh cho tôi biết đi đâu?

- Một vụ ám sát bí mật. Tôi đi phố này rất có ý. Anh có trông thấy

người quần áo nâu ở trong nhà kia ra không?

- Không.

Bực mình, Trinh dẩy tôi một cái:

- Kia kìa, cái bóng đen đen đằng xa. Nó đấy.

Tôi gật, vì tôi thấy một người đang hấp tấp lẩn vào trong ánh sương

mù.

- Sao anh biết?

- Im!

- Anh đã thám ra thế?

Lại dẩy tôi cái nữa, Trinh gắt:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.