ÔI ĐÀN BÀ - Trang 111

bỏ địa vị của mình, ở đây, anh là ông chủ của chính mình, được
chọn lựa giờ giấc của công việc. Tóm lại, anh được rễ cả củ. -
Hắn bổ sung bằng cái nhún vai và nhìn tôi, vẻ suy tư. - Tuy
nhiên, anh sẽ luyến tiếc những giờ khắc tự do như thế này, khi
anh sẽ trải qua một tuần lễ dưới lệnh của “khúc xương xẩu”. Tôi
mách riêng cho anh một tin: hãy cảnh giác với bà Vidal! Với
chúng tôi, đấy là thứ quái đản. Đôi lúc nàng làm tôi ngơ ngác.
Nàng dễ thương nhu mì được một ngày, sang ngày hôm sau đã
cáu kỉnh và phân cách. Một chuyện bất thường đã xảy ra vào hai
tháng trước. Đang thảo luận cách thức về buổi tiệc lớn, đột
nhiên chúng tôi không thể nhớ lại tên của một trong số khách
mời. Trong lúc cả hai đành chịu thua, chợt không nhớ ra tên
của vị khách ấy, tôi liền búng các tay như thế này. - Hắn vừa nói,
vừa diễn tả điệu bộ bằng cách búng các ngón cái và trỏ vào nhau
đánh cách một tiếng khô khan. - Có thể anh không tin tôi đâu:
nàng rơi vào trạng thái lên đồng... Anh biết... như một người bị
điều khiển bởi sự thôi miên, nàng trở nên bất động, cặp mắt
giương to và trống rỗng, giống bóng ma làm tôi điếng hồn.
Trong một hộp đêm, tôi có tham dự màn trình diễn thuộc loại
như thế này rồi. Tôi búng tay hai lần trước mặt nàng và nàng
hoàn hồn nhanh chóng, cũng như lúc bị hôn mê! Nàng tỏ vẻ
hoàn toàn không hay biết về chuyện vừa xảy ra. Có lạ lùng
không nào? - Hắn dặt câu hỏi và kết luận bằng cách chìa ra cho
tôi chiếc hộp đựng thuốc lá bằng vàng.

Tôi từ khước điếu thuốc do hắn mời. Tôi phải hết sức cố gắng để
giữ sự điềm nhiên của mình. Thấy tôi không đáp lại gì cả, hắn
chau mày. Rõ ràng sự thờ ơ lãnh đạm ra mặt của tôi đã khiến
hắn tức giận.

- Đừng nói rằng tôi không báo trước. - Hắn nói tiếp. - Đừng búng
mấy ngón tay trước mặt nàng, anh bạn. Dĩ nhiên, trừ phi anh

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.