ÔI ĐÀN BÀ - Trang 112

muốn nàng trở thành nô lệ của mình, nhưng sẽ rất bất lợi nếu
“khúc xương xẩu” đang có mặt ở đấy.

- Xin ông miễn chấp, tôi đang sắp đặt hết công việc ở đây. - Tôi
nói cộc lốc và mở một ngăn kéo. - Tôi có bổn phận phải làm cho
nó được trống rỗng.

- Lẽ ra tôi không nên ở đây mách lẻo mà để anh làm việc. - Hắn
nói và đứng cách xa tôi. - Chúc anh ngày cuối tuần thoải mái.

Hắn tiến thẳng đến cánh cửa, rồi chợt đứng lại:

- À, còn một chi tiết nữa. “Khúc xương xẩu” làm việc bảy ngày
một tuần. Tới đây, anh đừng kỳ vọng sẽ có ngày nghỉ cuối tuần.

Sau khi ném mũi tên độc này, hắn bước ra.

Tôi không có thời gian nghĩ tới điều hắn vừa nói về Valérie, vì
Olson đã đến vào phút chót để hỏi tôi vài vấn đề. Chúng tôi
cùng bàn luận mãi đến mười ba giờ. Vì là ngày chót, tôi mời Sue
và Olson cùng Rhoda đi ăn với tôi. Khi họ chia tay, Rhoda cho tôi
biết, nàng định đi xuống Palm Beach để mua vài thứ. Vì bây giờ
nàng đã có phương tiện đi lại riêng, nên tôi chọn quyết định trở
về căn hộ của mình.

Ngồi trên hành lang, tôi suy ngẫm về chuyện Dyer đã kể và
những câu nói của Valérie. Vidal thật sự có những quyền năng
về thuật thôi miên hay không? Trong trường hợp này, liệu
Valérie có bị lão lung lạc không? Nếu có, liệu lão đã lột được lời
thú nhận về mối tình của chúng tôi hay chưa?

Sự hoảng loạn và những lời cảnh báo của Valérie về tính hung
bạo của chồng nàng đã hiện lên trong tâm não của tôi: “Lão sẽ
giết chúng ta!” Nỗi lo âu đã đạt đến mức độ khiến tôi không thể

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.