ÔI ĐÀN BÀ - Trang 114

Tôi liếc nhìn anh ta, vẻ thăm dò:

- Có phải chỉ là một cảm nghĩ đơn thuần không dựa trên cơ sở
nào cả?

- Không có gì đích xác cả, nhưng thiên hạ xì xầm và không có
lửa nào không có khói cả. - Harkness nhìn quanh quất và khi
đoán chắc rằng không bị ai nghe, anh ta nói tiếp. - Đây là
chuyện xác thực, khi hợp đồng của lão với công ty cho thuê xe
không có tài xế đã tới thời hạn, vào cuối tháng trở đi, người ta
chỉ trợ vốn cho lão chỉ một tháng thay vì sáu tháng. Khi tin này
được loan ra, các nhà tài trợ khác cũng làm thế, chứ không thể
hơn. Cậu đã nghĩ tới việc này chưa, Clay? Rằng một khi hãng
của cậu được tin như trên, liệu họ vẫn giữ mức làm ăn như cũ
với Vidal hay đương nhiên phải theo quỹ đạo chung, tức là
không chấp thuận cho lão vay, thời hạn là sáu tháng? Nếu Vidal
thấy tài chính không còn được đảm bảo hơn, lão sẽ không dại
khờ thuê một người nhiều kinh nghiệm như cậu để chuyên lo
các chuyến du hành cho lão. Tối thiểu lão sẽ tiết kiệm được tiền
hoa hồng phải trả cho hãng đại lý.

Tôi sửng sốt nhìn Harkness. Đúng vậy, tôi chưa nghĩ tới điều
này, nhưng bất cần. Chính Valeria đã đề nghị tôi giúp việc cho
chồng nàng. Vả lại, tôi biết rằng một khi Vidal nghi ngờ, sắp tới
đây lão chỉ hưởng một tháng tín dụng ở American Travel
Services
thì lão lại càng hối hả tuyển tôi vào làm việc.

- Thế lại càng chẳng liên quan đến tớ. - Tôi khẳng định và uống
một cốc bia. - Cho dù tình thế của Vidal chao đảo chăng nữa, tớ
chẳng mất mát gì cả. Massingham có hứa sẽ thu nhận lại tớ. Hy
vọng Vidal sẽ chống chọi được lâu dài, để tớ thủ được một ít tiền
bên cạnh, trước khi lão bị phá sản.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.