ÔI ĐÀN BÀ - Trang 120

- Thôi được, tôi sẽ gọi lại.

Tôi gác máy, đồng thời trông thấy Rhoda đang đứng nơi bục
cửa.

- Chuyện gì thế? - Nàng hỏi, giọng the thé. - Trời ạ, làm ơn vào
ngủ. Chỉ vài giờ nữa em phải đi làm rồi.

- Trở lại giường di, đừng làm phiền anh! - Tôi ra lệnh và nhấc
ống nói gọi Vidal.

- Đây là nhà riêng của ông Vidal. - Một giọng trân trọng đáp lại.

- Tôi muốn hầu chuyện với ông Vidal. Tôi là Burden.

Tôi chờ, Vidal đã ở bên kia đầu dây:

- Thế nào, dàn xếp xong rồi chứ, Burden? - Lão hỏi, giọng khó
chịu.

- Không một chiếc máy bay nào cất cánh sớm để đưa ông đến
San Salvador lúc chín giờ ba mươi, thưa ông Vidal. Tôi đã giữ
một phi cơ cá nhân cho ông, lên đường vào sáu giờ bốn mươi
lăm và ông phải có mặt tại phi cảng lúc sáu giờ mười lăm. Vé
máy bay sẽ có sẵn cho ông. Ông có muốn phi cơ chờ ông ở San
Salvador không? Nếu không, tôi sẽ giữ cho ông một chỗ của
hãng Pan - Am, khi ông báo tôi biết giờ trở về.

- Ở San Salvador, để tôi tự lo. Không để phi cơ thuê bao chờ đợi,
vô ích lắm.

- Thế thì hay. Còn một chi tiết nhỏ nhặt nữa, thưa ông Vidal. Giá
vé cho một chuyến là chín trăm tám mươi lăm đô la, trả tiền
mặt. - Tôi nhấn mạnh hai cái từ này.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.