ÔI ĐÀN BÀ - Trang 135

- Còn khối việc sẽ phải làm bên ngoài. Chúng ta tuyệt đối cần
một người như thế.

- Anh không ăn gì cả, cưng?

Tôi uống nốt phần Martini còn lại:

- Anh ngưng. - Tôi nói và bước trở lại bàn của mình.

- Clay...

Bàn tay tôi vừa sờ vào điện thoại:

- Gì thế?

- Anh đừng hẫng hụt. Người ta sẽ thu xếp.

- Nếu em thật sự muốn anh làm việc với em, Valérie. - Tôi đáp,
gằn từng tiếng. - Chúng ta chẳng những tự thu xếp, mà cần phải
có một người phụ việc.

Tôi gọi điện thoại đến các hãng hàng không ở North-Eastern và
hỏi bộ phận phụ trách giờ các chuyến bay.

- Nói đi nào, anh cho rằng em là kẻ phàm ăn ghê gớm, nếu xơi
nốt một bánh sandwich khác? - Nàng rót cốc Martini thứ hai. -
Chúng ngon tuyệt, phải không? Đến gần đây cưng. Anh mới
nếm môi thôi.

Tôi phát cáu, thậm chí không thể nhìn nàng. Tôi đang chờ nhân
viên lưu trữ trả lời. Trong khi chờ hắn lục lọi, tôi nóng ruột nghĩ
thầm:

- Trời ạ, lại phải chờ đợi.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.