ÔI ĐÀN BÀ - Trang 179

- Không chút hy vọng. Cái lão rác rưởi ấy à? Lão chẳng giúp được
gì cho ai cả, ngoại trừ những gã đen, lão gọi là các con.

- Thế mà tôi nghĩ, ông là bạn của lão ấy?

- Tôi quen biết lão trong một cuộc bán đấu giá từ thiện.

- Ông không nói với bác sĩ Fontane rằng, chỉ vì một cái búng
mấy ngón tay mà bà ấy bị lâm vào tình trạng như thế sao?

- Như thế, khác nào tôi lấy tay tự thọt vào mắt mình. Nếu anh
không sợ gặp nguy hiểm, thì đi nói với ông ấy đi. Hãy nhìn kỹ
mọi chuyện trước mắt, anh bạn. Khởi đầu, rất có thể anh bạn
phải gánh lấy trách nhiệm đấy.

Tôi cứng người:

- Trời ạ, ông nói cái gì thế?

- Thôi, đừng giả vờ nữa, - hắn bật cười, - há anh không nói rằng
mình đã búng mấy ngón tay, làm nàng ngất xỉu và té đập đầu
vào chân bàn là gì à?

Các mạch máu trong người tôi lạnh cóng:

- Tôi cho rằng bà ấy đã trở lại bình thường sau cú sốc.

- Không có vẻ gì như thế đâu. Hãy chờ kết quả sau chuyến viếng
thăm của các chuyên gia.

- Vidal đã biết tin chưa?

- Chưa, nhưng chắc chắn bà ta phải thông báo cho ông ấy. Hôm
nay bác sĩ Fontane sẽ gọi điện thoại.

Tôi thẳng tới cánh cửa phòng làm việc:

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.