ÔI ĐÀN BÀ - Trang 213

cực mạnh ào vào đánh Vidal và tôi ngã lăn xuống gạch. Một
cuộc phấn đấu vất vả lại bắt đầu lần nữa và cuối cùng chúng tôi
đã khắc phục nhờ mũi giáo gãy được chèn phía dưới còn quần
áo của chúng tôi ướt sũng.

Gesetti rên rỉ định chồm dậy. Tôi không dám chạm vào, gã làm
tôi kinh tởm. Dyer, rồi Vidal chạy tới đỡ gã dậy. Vết thương trên
đầu bị động, lại rỉ máu, nhưng cuối cùng gã dụi mắt và đứng
dậy được.

- Chẳng có gì cả, ông chủ. - Gã lẩm nhẩm, rồi nặng nề tựa vào
Dyer.

- Tôi sẽ lo cho hắn. - Vidal tuyên bố. - Hai anh lo xếp đặt lại cho
có trật tự một chút.

Kềm chặt cánh tay Gesetti, lão hướng dẫn hắn đi mút sâu vào
nhà.

- Xong! - Dyer la lên và dùng lưng bàn tay chùi nước trên mặt. -
Anh có mang theo quần áo để thay không?

- Có.

- Thế thì chúng ta lột quần áo ướt, rồi trở ra lau dọn. Cơn bão
chết tiệt này, tệ hại tôi chưa từng thấy và nó sẽ kéo dài ít ra bốn
ngày.

Vài phút sau, tôi trở lại căn phòng và treo các bức tranh lên
tường thì Dyer trở ra gặp tôi trong chiếc sơ mi hở cổ và chiếc
quần thể thao.

- Các đường dây điện thoại bị mất liên lạc. - Hắn vừa thông báo
vừa gom nhặt các đống binh khí đổ nát đưa vào một góc. - Điện
sẽ bị tắt.

Liên Kết Chia Sẽ

** Đây là liên kết chia sẻ bới cộng đồng người dùng, chúng tôi không chịu trách nhiệm gì về nội dung của các thông tin này. Nếu có liên kết nào không phù hợp xin hãy báo cho admin.